"Tôi sinh năm 97 và chắc đang dính bệnh Peter Pan mất rồi.
Tôi thường nghĩ về những năm đã qua và nhắc bản thân hồi đó mình bao nhiêu tuổi, mình muốn trở lại khi đó thế nào. Tôi căm ghét việc già đi. Tôi chỉ muốn phủ nhận tuổi hiện tại, ghét luôn cả việc người khác nói tôi bao nhiêu tuổi.
Khi nhìn vào bài đăng của học sinh cấp III hay sinh viên trên Instiz, tôi nhận ra mình không thể quay lại cái thời ấy nữa, điều khiến tôi phát rồ và cứ chảy nước mắt.
Tôi đã hiểu mình sẽ không bao giờ quay trở lại cái tuổi thanh xuân."
"Tôi cũng rất bi lụy vì chuyện già đi... ㅠㅠ
Xin chào. Tôi sinh năm 99 và năm nay 24 tuổi, là nữ. Dạo này tôi rất phiền muộn vì tuổi tác của bản thân ㅠ
Xin chào. Tôi sinh năm 99 và năm nay 24 tuổi, là nữ. Dạo này tôi rất phiền muộn vì tuổi tác của bản thân ㅠ
Mới từng này tuổi đã quá lo lắng về chuyện lão hóa, thì không hiểu tới khi hơn 30 còn nghiêm trọng tới mức nào nữa...
Đương nhiên tôi biết mình vẫn còn trẻ, nhưng mỗi lần thấy các em học sinh trung học là lại ghen tị thì các em còn rất trẻ, và cũng hoài niệm nữa ㅠ
Vì sinh năm 1999 nên căn cước của tôi bắt đầu bằng 1999xxxx- và tôi biết chỉ chậm vài tháng là mình sinh năm 2000, rồi căn cước của mình sẽ bắt đầu bằng 2xxx 3xxxx 4xxx... nghĩ thôi đã thấy rầu ㅠㅠ
Nhìn những idol như NewJeans với IVE, lớn nhất cũng chỉ là 2004... tệ hơn nữa maknae mới 2008... còn nhỏ như vậy đã có cuộc sống đầy thành tựu rồi, còn mình thì đang làm gì đây?.... Tôi cứ hay suy nghĩ như thế.....
Vì việc đó mà dạo này tôi suy sụp lắm... hãy cho tôi lời khuyên... suy tới mức còn chẳng thấy ý nghĩa cuộc đời nữa.."
Vì sinh năm 1999 nên căn cước của tôi bắt đầu bằng 1999xxxx- và tôi biết chỉ chậm vài tháng là mình sinh năm 2000, rồi căn cước của mình sẽ bắt đầu bằng 2xxx 3xxxx 4xxx... nghĩ thôi đã thấy rầu ㅠㅠ
Nhìn những idol như NewJeans với IVE, lớn nhất cũng chỉ là 2004... tệ hơn nữa maknae mới 2008... còn nhỏ như vậy đã có cuộc sống đầy thành tựu rồi, còn mình thì đang làm gì đây?.... Tôi cứ hay suy nghĩ như thế.....
Vì việc đó mà dạo này tôi suy sụp lắm... hãy cho tôi lời khuyên... suy tới mức còn chẳng thấy ý nghĩa cuộc đời nữa.."
=
1. Những năm tuổi 25 tôi cũng có suy nghĩ như vậy, nhưng giờ cũng sắp 30 rồi, thời gian đã qua không thể lấy lại được nữa. Đáng tiếc, nhưng vẫn phải chấp nhận thôi.
2. ...?ㅋㅋㅋ
3. Cứ đi làm rồi tiếp xúc với những người 30 40 thì sẽ dần dần quên đi thôi.
4. Thật sự hồi 25-27 tuổi tôi cũng gặp khủng hoảng tâm lý ㅜㅜ
5. Đáng sợ thật, nhưng tuổi tác là thứ chúng ta không thể can thiệp ㅜ
6. Không quan tâm chuyện già đi lắm (vì lão hóa là chuyện đương nhiên phải đến) nhưng một sáng tuổi 28, tôi tự nhiên hoảng sợ ㅠㅠㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Kiểu tự dưng nghĩ "Má nó, mình đã già từng này rồi". Nhưng giờ giữa độ tuổi 3x, tôi vẫn sống ổn...
7. Lúc mới sang tuổi 20, 23, 28 tôi cũng suy lắm, nhưng giờ cũng hơn 30 rồi. Tôi có thể đồng cảm.
8. Thật sự thì càng già càng ít quan tâm tuổi tác. Ngày xưa hồi còn sinh viên năm 2, tôi cũng nghĩ sinh viên năm 4 già chát đó ㅋㅋㅋㅋ giờ nhìn lại thì tầm tuổi đấy so với mình thì đều là em bé cả thôi.
9. Năm 26 tuổi tôi đã chạm đỉnh khủng hoảng. Nhưng đã vượt qua rồi nên giờ hơn 30 tuổi, tôi cũng chẳng nghĩ gì về nó nữa.
10. Nhưng đúng là gần đây mới ghét việc phải già đi ㅠㅜ hồi đó thì cuộc đời thế nào mình cũng trôi theo như thế, sống đúng tuổi tác, mà giờ tự dưng mọi thứ thật khó khăn...
=
Credit: pannchoa